Banner Home
Mùi Hương Khó Cưỡng - chapter 1: Vol1 | Thiên Chu Chi Dạ
Săn Lùng Omega - 09: H

Săn Lùng Omega

TCCD 8218 chữ Cài đặt

Tên truyện: Săn Lùng Omega

Nhóm dịch: TCCD - Thiên Chu Chi Dạ

Translator: Vanh

Proofreader: Kitnhuy

***

Chương 9:

※ TCCD thân gửi: Mỗi lượt đọc của bạn là động lực rất lớn đối với Dạ nên vui lòng không reup dưới mọi hình thức (online, offline,...). Xin cảm ơn mọi người đã ghé thăm website tccdtccd.com.

Riel nắm lấy khóa quần như thể đã hoàn toàn buông xuôi. “Roẹt” âm thanh khóa kéo vang lên một cách rõ ràng đến bất ngờ. Khi khóa quần hoàn toàn được kéo xuống, chiếc quần mềm mại cũng rơi phịch xuống sàn. Đôi chân thon dài và gầy guộc dần hiện ra dưới ánh đèn. Nhìn thấy cơ thể trắng nõn nà như ngọc ấy dần hiện rõ, dương vật của Joshua thứ vừa được kìm lại khi nãy, bỗng cương cứng trở lại.

Riel khẽ kéo vạt áo trước để che đi phần thân dưới, nhưng ngay lập tức bị ngăn cản.

“Không được phép che.” Giọng Joshua đầy uy lực vang lên “Lại đây.”

Riel không dám ngẩng mặt, bước từng bước ngập ngừng tiến về phía Joshua. Joshua dập tắt đi điếu thuốc chỉ mới hút được vài hơi, khóe miệng nở một nụ cười đầy hứng thú, như thế thấy mọi chuyện thật thú vị.

“Em không biết ta đã tìm kiếm em vất vả đến nhường nào đâu.”

Joshua vòng tay ôm gọn lấy vòng eo nhỏ nhắn của Riel và kéo cậu sát vào lòng. Riel lọt thỏm giữa hai đùi đang dang rộng của hắn. Bàn tay to lớn của Joshua siết chặt lấy đường cong mềm mại nơi tiếp giáp giữa đùi và mông, khiến Riel rùng mình.

“Hức…”

Lực siết từ bàn tay mạnh đến mức khiến Riel không kìm được mà bật ra một tiếng rên khe khẽ. Joshua ngẩng đầu nhìn cậu và cất giọng tràn đầy sự thích thú.

“Giờ thì em sẽ không chạy đi đâu nữa, đúng không?”

Riel khẽ gật đầu. Bản năng mách bảo cậu rằng phải ngoan ngoãn nghe lời.

“Nhưng mà, nhóc con à…”

Joshua nhìn thẳng vào mắt cậu, ánh mắt sâu thẳm. Đôi mắt màu ngọc bích ấy thật sự rất đẹp. Nhưng sâu bên trong vẻ đẹp ấy lại ẩn chứa cả sự tinh quái lẫn tàn nhẫn. Riel đờ đẫn, miệng khẽ mở nhưng không thể đáp lại, toàn thân như bị ghim chặt bởi ánh mắt đó. 

“Em phải trả lời chứ?”

“Vâng… Thưa cậu chủ.”

“Ngoan lắm, phải trả lời như thế chứ. Nhưng mà, nhóc con à…”

“V… Vâng ạ?”

Riel ngoan ngoãn đáp lại từng lời đúng như những gì được dạy. Chính cái vẻ phục tùng ấy khiến Joshua cực kỳ hài lòng. Hắn mỉm cười đầy mãn nguyện khi quan sát khuôn mặt đỏ bừng của cậu. Cùng lúc đó, bàn tay vừa nãy vẫn còn đang vuốt ve đường con mềm mại giữa đùi và mông, bỗng ấn mạnh và sâu hơn vào giữa khe mông.

“Hức!”

“Ướt rồi này? Nhóc con của ta, em đã ướt đẫm ở phía sau như thế này rồi sao?”

Khuôn mặt Riel đỏ bừng. Cậu đã kịp dùng tay che đi phần nhạy cảm đã ướt thành một vòng tròn nhỏ trên chiếc quần lót, nhưng phía sau thì cậu thật sự không hề hay biết. Dù lúc nãy có cảm giác như có thứ gì đó trào ra và chảy xuống vì bị pheromone của đối phương kích thích, nhưng cậu cũng không nghĩ rằng nó lại để lại dấu vết rõ ràng đến thế. Vì đây là lần đầu tiên cậu trải qua chuyện như thế này, nên cảm thấy vô cùng xấu hổ và bối rối.

“Sao mặt lại đỏ bừng thế này, hửm? Dễ thương thật đấy.”

“Hức… Cậu chủ.”

Riel khẽ rên, toàn thân run lên khi bàn tay hắn siết chặt một bên mông. Trong lòng cậu thực sự muốn đẩy người kia ra, nhưng không thể nên đành bất lực chịu đựng.

“Đứng khép chân thế này chắc là khó chịu lắm nhỉ? Ta giúp em lấy ra nhé?”

Bàn tay đang siết chặt lấy mông bỗng di chuyển ra phía trước, khẽ chạm vào phần dương vật nhỏ đã nửa chừng cương cứng của Riel. Cậu vội rụt người lại theo phản xạ, ngay lập tức bị kéo sát vào người hắn, bàn tay đang vòng qua eo kia không biết từ lúc nào đã di chuyển xuống, giữ chặt lấy mông một lần nữa. Đúng nghĩa là tiến thoái lưỡng nan.

“C…Cậu chủ, tôi không sao thật mà.”

Riel nói với đôi mắt mở to đầy sợ hãi. Nhưng Joshua nào phải loại người sẽ để tâm đến nỗi sợ của cậu. Hắn vốn dĩ là một kẻ sống theo cách riêng của mình, bất chấp tất cả.

Joshua nhìn Riel, trước mắt hắn bây giờ chỉ là một sinh vật nhỏ bé quá đỗi đáng yêu đang run rẩy, đến mức hắn chỉ muốn trêu đùa mãi không ngừng. Hắn muốn chạm vào và đùa giỡn với gương mặt trắng trẻo này cho đến khi nó đỏ bừng lên.

“Ta đâu phải loại người tàn nhẫn như vậy. Là em đã tự nguyện lên đây cùng ta vui vẻ mà, đúng không?”

“Tôi thật sự không sao ạ…”

“Không sao cái gì chứ.”

“A…!”

Joshua đang nhào nặn mông cậu thì bất ngờ kéo phăng chiếc quần lót xuống.

“Ơ, mà này… Em tỉa rồi đấy à?”

Sao chỗ đó lại có thể không có tí lông nào thế này? Nghĩ lại thì, ngày hôm đó cũng vậy thì phải.

Trước câu hỏi của Joshua, Riel mím chặt môi mặt thì gần như sắp khóc.

“Thật sự dương vật của em không có lông sao?” 

“Cậu chủ…”

“Hôm đó cũng vậy sao? Không có thật à? Hửm? Phải trả lời chứ.”

Riel không dám trả lời, chỉ khẽ gật đầu trong xấu hổ.

“Hức…”

“Đứng yên nào.”

Khi bàn tay Joshua chạm vào phần tinh hoàn tròn trịa phía dưới, Riel giật nảy người cố gắng lùi lại phía sau. Dù vậy, đó cũng chỉ là một nỗ lực vô ích.

“Nghĩ lại thì, em thậm chí còn chưa cạo lần nào nhỉ?”

Hôm đó vì đang trong kỳ động dục, hắn chỉ mải mê thúc vào một cách vội vã mà chẳng quan sát kỹ. Nhưng hôm nay, khi nhìn kỹ lại hắn thấy bao quy đầu của Riel vẫn bao phủ một cách gọn gàng lấy quy đầu. Cảnh tượng này khiến Riel càng trông giống một sinh vật nhỏ bé và chưa trưởng thành hơn. Từ trước đến nay, Joshua chẳng quan tâm đến đối phương là Beta, Omega hay thậm chí là Alpha, cứ thoải mái chơi đùa chỉ cần thấy hứng thú là được. Thế nhưng, đây là lần đầu tiên hắn gặp một người khiến hắn thèm khát và muốn nuốt chửng đến như thế này. Lâu lắm rồi, mới có người nhóm lên ngọn lửa tò mò trong lòng hắn.

“Sao lại chưa cắt bao quy đầu thế này? Em sợ phẫu thuật à? Hay là, vẫn còn bé quá?”

“Hức…”

Joshua vừa hỏi vừa nắn bóp dương vật của Riel. Gương mặt của Riel đến lúc này chỉ còn thiếu nước bật khóc nữa mà thôi. Chưa từng có ai chạm vào dương vật của cậu như thế, thậm chí cậu còn chẳng để ai nhìn thấy. Trải nghiệm bị Joshua cưỡng hiếp trong rừng cũng là lần duy nhất cậu bị ai đó nhìn thấy toàn bộ cơ thể của mình.

“Trước giờ em đã sống ở đâu vậy, hửm?”

“Hức… Cậu chủ, làm ơn.”

Trong bàn tay to lớn của Joshua, dương vật của Riel dần cương cứng. Một giọt chất lỏng trong suốt đọng lại ở đầu dương vật đang cương cứng. Joshua dùng ngón cái chậm rãi lau đi chất dịch ấy, tiếp tục hỏi nhưng mắt vẫn không rời khỏi khuôn mặt đỏ bừng của Riel. Riel hoàn toàn lúng túng trước tình thế này, hai tay cậu bối rối không biết đặt đâu.

“Nhóc con à, ta đã nói rồi mà. Em có thể chạm vào ta, bất cứ đâu cũng được. Ta cho phép em. Là chỗ này sao? Em muốn thử chạm vào không?”

Joshua bất ngờ kéo mạnh Riel lại gần, khiến Riel vô tình đặt tay lên lồng ngực rắn chắc của Joshua. Riel giật mình vội rụt tay lại và định lùi ra, nhưng Joshua lần này đã nhanh tay kéo cậu lại và đặt cậu ngồi lên đùi mình.

“C-Cậu chủ!”

“Suỵt. Nhanh chóng làm cho xong rồi đi tắm và đi ngủ thôi. Ta mệt muốn chết rồi.”

Joshua tựa cằm lên vai Riel và nói một cách lười biếng. Giọng nói trầm thấp của hắn vang bên tai khiến dương vật đang cương cứng của Riel vô thức giật nhẹ. Joshua tất nhiên không bỏ lỡ phản ứng này của Riel, hắn khẽ cười và nói:

“Sao vậy? Em thích giọng của ta à?”

Riel không thể trả lời. Thật sự không thể hiểu nổi, tại sao vị cậu chủ này cứ luôn khiến người ta phải lúng túng như này chứ?

“Vậy rốt cuộc em đã sống ở đâu suốt thời gian qua?”

Khi Joshua gác hai chân Riel lên hai chân mình và dạng rộng ra, phần háng của Riel cũng tự động mở rộng. Joshua thì vẫn giữ cằm tựa trên vai của Riel, tiếp tục nói.

“Hửm? Không định trả lời ta sao?”

“T-Tôi sống ở nhà thổ ạ.”

“Nhà thổ? Em làm gì ở đó? Phục vụ khách à?”

Joshua vừa hỏi vừa hạ cánh tay đang ôm quanh eo xuống, luồn tay vào giữa hai đùi đang mở của Riel. Hắn chậm rãi lướt ngón tay dọc theo nếp nhăn ở quanh lỗ nhỏ của Riel. Giật mình hoảng hốt, có thể Riel giật bắn lên.

“Hửm? Em làm kỹ nam à, nhóc con?”

Riel vội vàng lắc đầu.

“Không phải, tôi chỉ làm việc vặt thôi. A, xin cậu chủ đừng…”

“Vậy à? Thảo nào tay em lại thô ráp như thế này.”

Joshua nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Riel, đặt một nụ hôn lên lòng bàn tay thô ráp ấy. Đối với Riel, mọi cử chỉ âu yếm ấy đều quá đỗi xa lạ và choáng ngợp. Cậu hoàn toàn không thể hiểu nổi vì sao cậu chủ lại đối xử với mình như vậy. Cậu chỉ muốn được thả xuống và quay lại làm nốt phần việc còn đang dang dở.

“Em có muốn xuất ở đây không?”

“Không, không ạ.”

Bàn tay đang ôm lấy bụng cậu bất ngờ trượt xuống, lần mò giữa hai đùi rồi dừng lại ấn nhẹ vào chiếc lỗ nhỏ đang khép chặt. Riel lại một lần nữa giật bắn người tại chỗ, cuống quýt lắc đầu liên tục.

“Vậy thì em muốn xuất vào đâu?”

Chẳng còn lựa chọn nào khác. Lần này, ngón tay của Joshua xoa nhẹ lên quy đầu, Riel chỉ có thể gật đầu trong nước mắt.

“Đáng yêu quá. Vậy thì xuất vào đây đi. Lần sau ta sẽ giúp em.”

Làm sao cậu có thể để một quý tộc, hơn nữa lại còn là vị cậu chủ đáng sợ này làm điều đó cho mình được.

“Không được đâu, cậu chủ…”

“Sao lại không được?”

“Việc dùng miệng thì... Hức... A… A…!”

Bàn tay to lớn của Joshua siết chặt rồi lại nới lỏng dương vật hồng hào của Riel theo từng nhịp đều đặn. Pheromone của hắn lại một lần nữa bao trùm lấy cơ thể cậu, nhưng lần này không còn hung bạo như trước mà dịu dàng quấn lấy cơ thể Riel, khiến mọi giác quan của cậu dần chìm vào trạng thái mơ màng, phải lắc đầu liên tục để tỉnh táo.

“A… Aa! Haa… Ưm!”

Những ngón tay của Joshua nhịp nhàng kéo lớp da bao quy đầu lên xuống, rồi bất ngờ dùng ngón tay cái chà xát nhẹ lên đầu dương vật khiến toàn Riel run rẩy. Riel muốn khép chân mình lại, nhưng hai chân của cậu đã bị Joshua mở rộng hết cỡ, gối gập cong ép chặt vào thành bồn, cậu gần như bất lực hoàn toàn.

“Aa! Cậu chủ, khoan đã, chờ một chút. Hứ… Ức”

Dù đã cố gắng để kìm nén, nhưng thi thoảng Riel vẫn bật ra những tiếng rên ngắt quãng. Pheromone của cậu lúc này cũng phản ứng dữ dội, không ngừng tỏa ra một cách hỗn loạn.

“Hmm… Đáng yêu quá. Làm sao pheromone của em lại có thể ngọt ngào đến thế nhỉ.”

Giọng nói thì thầm bên tai khiến một cảm giác khoái lạc chạy dọc sống lưng, nó mãnh liệt đến mức đầu óc cậu như muốn nổ tung. Cả cơ thể Riel run lên vì bị ngợp trong khoái cảm kỳ lạ đó, theo phản xạ cậu cong lưng mình lại, cố gắng né tránh bàn tay kia. Nhưng cánh tay rắn chắc đang ôm lấy phần bụng đã giữ cậu lại, khiến Riel chẳng thể nào thoát được.

“Hức… Cậu chủ… Làm ơn...”

Ngay lúc này Riel cảm thấy mình sắp lên đỉnh. Nhưng chẳng hiểu sao, cậu lại cảm thấy không nên làm vậy.

“Haa, ưm, ư ư, cậu chủ…”

Giọng gọi khẩn thiết của cậu vang.

“Nếu em muốn cứ việc xuất đi, không sao cả.” Joshua thì thầm.

“Nhưng… Sẽ làm bẩn quần áo của ngài mất”

Riel cố gắng kìm nén hết sức vì cậu biết rõ nếu mình không kiềm chế, tinh dịch của bản thân sẽ bắn thẳng lên người Joshua, người mà cậu đang ngồi lên. Trước lời nói của Riel, Joshua cười và nói bằng giọng trầm thấp.

“Không sao đâu. Lần trước em cũng xuất lên người ta rồi mà.”

“Hức!”

“Cứ để nó ra đi, không sao.”

“Ư… Ư…”

Khi Joshua mạnh bạo hơn, dùng ngón tay chà xát lên quy đầu, cơ thể Riel bỗng run bần bật. Chẳng mấy chốc, bàn tay to lớn của Joshua đã dính đầy thứ chất lỏng trắng đục, nhớp nháp.

“Lần sau hãy tiếp tục bú cho ta nhé.”

“Không... Không được ạ!” Riel hoảng hốt đáp.

“Vậy thì sáng nào cũng phải đến giặt đồ cho ta?”

“Sao cơ ạ…?”

“Nghe rồi đấy, đừng bắt ta phải nhắc lại. Mệt lắm.”

“Tôi xin lỗi.”

Riel cúi đầu, ngoan ngoãn xin lỗi nhưng chẳng thể che giấu được cơ thể đang đỏ bừng vì hổ thẹn. Có lẽ, đó là vì cậu vừa mới lên đỉnh. Dù thế nào đi nữa, khi nhìn Riel như vậy, Joshua lại càng muốn trêu chọc cậu hơn.

“Ta đùa thôi, đừng sợ. Ta làm gì được em chứ, cũng đâu có ăn thịt em.”

“Xin lỗi, cậu chủ…”

Riel lại cúi đầu nói lời xin lỗi một lần nữa.

“Thật sự thấy có lỗi à? Vậy thì sang biệt viện với ta nhé?”

Riel mở to đôi mắt vốn đã to tròn nhìn chằm chằm vào Joshua. Trước mặt cậu, Joshua đang cười toe toét, trông thật ranh mãnh. Riel thầm nghĩ, những lời Joshua nói vừa rồi thật sự sai trái… Sai trái quá mức.

“Sao không trả lời.”

Riel lúng túng không thể thốt ra lời đồng ý, làm Joshua phải ghé sát mặt lại và hỏi. Dù đang trong hoàn cảnh này, Riel vẫn không khỏi nghĩ rằng anh ta thật sự rất đẹp trai. Đặc biệt là đôi mắt màu ngọc bích kia, như muốn hút lấy hồn người đối diện.

“Thôi, giờ không trả lời cũng được. Dù ta có hơi buồn một chút.”

“Không, không phải vậy đâu ạ…” Riel vội đáp.

“Không sao. Bây giờ thì đi tắm đi, rồi vào ngủ với ta.”

“Dạ…?”

Giọng Riel bỗng chốc cao vút vì ngạc nhiên, Joshua bật cười lớn.

“Không, hôm nay sẽ không làm mấy chuyện đó đâu. Ý là ngủ cùng nhau thôi không làm gì hết, ngủ thật ấy. Ta buồn ngủ quá rồi.”

Như một đứa trẻ mè nheo đòi ngủ, Joshua dụi mặt vào vai Riel. Mái tóc đen lòa xòa, khẽ lướt qua lướt lại theo từng cử động.

“V…Vâng ạ. Vậy cậu chủ ngài tắm trước đi ạ. Tôi sẽ hầu hạ ngài.”

“Không, tắm cùng ta. Lại đây.”

Joshua cứ thể để Riel ngồi trên đùi mình, vừa nói vừa bắt đầu cởi áo sơ mi. Lúc này Riel mới nhận ra mình thì hoàn toàn trần như nhộng, trong khi Joshua chỉ mới kéo mỗi khóa quần xuống. Ý thức được điều đó, cả người cậu đỏ ửng lên.

“Có phải vì pheromone là mùi dâu mà em ngại ngùng thế này không?” Joshua trêu.

Riel chỉ mím chặt môi không nói gì. Trong tình huống thế này, nếu không cảm thấy ngại mới là lạ. Nhưng cậu chẳng thể thốt ra những lời đó với vị cậu chủ này.

“Đừng cắn môi thế, đau đấy. Môi đẹp thế mà bị nứt hết rồi kìa.”

“Ư…”

“Mở miệng ra.” 

Joshua để ngực trần, kéo Riel vào lòng mình rồi hôn lên môi cậu. Đối với Riel nụ hôn này chính là nụ hôn đầu tiên trong đời. Thế nên, cậu không thể nào đột nhiên làm tốt ngay được. Khi cậu đang lúng túng, Joshua nhẹ nhàng đặt tay lên má cậu và vuốt ve dịu dàng. Khuôn mặt nhỏ bé của Riel hoàn toàn lọt thỏm trong bàn tay to lớn kia.

“Thả lòng ra nào.”

Joshua thì thầm sau khi khẽ rời khỏi môi cậu. Như một đứa trẻ ngoan ngoãn nghe lời, Riel cố gắng thả lỏng cơ thể đang căng cứng của mình. Thấy vậy, Joshua hài lòng liền vỗ nhẹ má cậu như khen ngợi. Rồi hắn đưa tay lên vuốt ve mái tóc nâu xoăn của cậu.

Chụt… Chụt…

Âm thanh của môi chạm môi, của nước bọt hòa quyện, vang vọng trong không gian phòng tắm ẩm ướt.

Dù nhà Marguerite có rộng lớn và giàu có đến đâu, việc cho phép toàn bộ người hầu được tắm rửa thoải mái vẫn là điều bất khả thi. Nhà tắm dành cho người hầu được chia riêng biệt thành ba khu vực dành cho Alpha, Beta và Omega, mỗi tầng đều có nhà vệ sinh và phòng tắm tách biệt nhưng nhìn chung vẫn khá chật chội. Vào giờ cao điểm sáng và tối, nơi đây đông nghịt như biển người, còn việc tắm rửa chẳng khác nào chỉ dội qua loa vài gáo nước.

Việc hầu hạ chủ nhân tắm rửa đều do quản gia đích thân phụ trách, nên đây là lần đầu tiên Riel được bước vào một phòng tắm rộng lớn như thế này. Ở nhà thổ, tuy cũng có phòng tắm, nhưng nó lại chật chội vô cùng. Chỉ cần một Omega tiếp khách ngâm mình trong bồn và Riel đứng bên cạnh hầu hạ thôi cũng đủ khiến phòng tắm ở nhà thổ chật kín không còn chỗ trống.

Nhưng mà ở đây, dù đã có hai người bước vào trong không gian vẫn còn rộng rãi vô cùng. Có lẽ vì thế mà tiếng hôn nhau vang lên rõ mồn một. Trong lúc môi và lưỡi quấn lấy nhau, trao đổi nước bọt, Riel cảm nhận rõ cơ thể mình đang dần nóng lên. Cậu xấu hổ đến mức không biết phải giấu mặt vào đâu.

Xấu hổ đã đành, nhưng hơn hết cảm giác nghẹt thở mới là thứ khiến cậu khó chịu nhất. Lo sợ bản thân sẽ mất kiểm soát, cố gắng để giữ được tỉnh táo Riel vô thức nắm chặt tay, ấn vào ngực Joshua. Dù bàn tay ấy chẳng có tí sức lực nào, nó vẫn có tác dụng.

Chụt…

Âm thanh vang lên khi hai đôi môi rời nhau. Riel cúi đầu, vai khẽ run lên như thể đang hít đầy một hơi không khí.

“Vẫn còn non nớt quá, đến cả hôn cũng chưa quen. Đáng yêu thật.”

“Cậu chủ… Giờ ngài tắm đi ạ.”

“Được thôi? Vậy thì em vào bồn tắm trước đi.”

Chưa kịp phản ứng, Joshua đã bế bổng Riel lên rồi “ùm” một tiếng, thả cậu vào bồn tắm, nước bắn tung tóe. Dòng nước ấm ấp ôm lấy cơ thể cậu. Khi Riel hơi loạng choạng, Joshua nhanh chóng giữ chặt lấy cậu.

“Cẩn thận kẻo ngã, nguy hiểm đấy nhóc con. Cứ ngồi yên đó đi.”

Joshua vẫn chưa bước vào bồn tắm, khiến Riel băn khoăn liệu như vậy có ổn không, ánh mắt cậu đảo quanh đầy lo lắng.

“Đừng cứ luôn nhìn sắc mặt của người khác như thế. Sao em cứ thế mãi? Ta đã làm gì đâu chứ?”

Joshua, kẻ đã khiến một Beta ngây thơ như cậu bộc phát thành Omega, vậy mà hắn vẫn thản nhiên nói những lời như thế, tỉnh bơ như chẳng có gì. Nhưng Riel vốn là đứa nhỏ có tính cách hiền lành, tuyệt nhiên cậu sẽ không bao giờ khơi lại chuyện đó. Riel cẩn thận quỳ gối, chụm người ngồi xuống trong bồn tắm. Joshua nhìn thấy thế khẽ bật cười.

Đang ngồi trên thành bồn, Joshua từ từ đứng dậy rồi cởi bỏ quần. Riel lúng túng không biết nhìn vào đâu, liền vội vàng quay mặt đi.

“Em cứ ngắm thoải mái đi.”

“Không… Không đâu ạ.”

“Hôm đó em cũng thấy hết rồi còn gì. Ngay cả vừa nãy, em đã thấy cặc của ta rồi mà.”

Thật ra, những ký ức về ngày hôm đó của cậu khá mơ hồ. Cậu đột ngột bộc phát, bị cơn sốt lấn át, đầu óc cậu trở nên mụ mị chẳng còn tỉnh táo. Hơn nữa, ngay từ đầu cậu đã bị đè xuống và bị thúc từ phía sau. Nước mắt thì không ngừng tuôn, ướt đẫm cả khuôn mặt, đến mức chẳng thể mở nổi mắt. Mãi đến khi bị lật lại mới có thể đối mặt với hắn, mà đến cả ký ức đó cũng mờ nhạt chẳng rõ. Riel muốn xóa sạch những ký ức về ngày hôm đó khỏi tâm trí, cậu cố gắng để không nghĩ đến, luôn cố hết sức đẩy nó ra khỏi đầu. Thế nhưng, những ký ức đó chúng vẫn cứ len lỏi vào trong những giấc mơ khi cậu ngủ, và bất chợt trỗi dậy giữa đời thường làm cho cậu vô cùng khổ sở. 

Tiếng quần áo rơi bộp xuống sàn. Riel vẫn không dám ngẩng đầu lên, chỉ len lén đưa mắt liếc nhìn trộm một chút.

“Tõm” mặt nước đang yên lặng bỗng dậy sóng. Thân hình rắn chắc của Joshua đang bước vào trong bồn tắm. 

“Nhóc con.”

“Dạ?”

Nghe tiếng gọi, Riel theo phản xạ ngẩng đầu lên nhưng ngay khi nhìn thấy thứ trước mặt, cậu giật mình vội cụp mắt xuống, hai má đỏ bừng. Kích thước đó… Thật sự là thứ cậu không thể quen nổi.

“Em có muốn sáng nào cũng đến ăn không?”

Chắc chắn “ăn” ở đây không phải là gọi đến để ăn sáng. Riel vô thức ngồi thụp xuống, lùi mông ra phía sau bồn tắm một chút.

"Ơ! Ơ! Cậu chủ!"

Nhưng mà mọi cố gắng đều trở nên vô ích khi Joshua bất ngờ bế bổng Riel lên và đặt cậu ngồi lên trên người mình. Dương vật cương cướng của hắn chọc vào khắp nơi trên mông Riel.

“Cậu chủ, khoan đã. Ngài đã bảo là sẽ không làm gì mà.” Riel hoảng hốt.

“Ừ, ta không làm đâu. Chỉ là cọ xát bên ngoài chút thôi. Vì ‘Cậu bé’ này đang căng cứng quá, đau lắm.”

Joshua ôm chặt lấy Riel, rồi dụi mặt vào xương quai xanh của cậu. Trông hắn chẳng khác gì một con thú lớn đang làm nũng. Đúng là út cưng của gia đình, cái cách hắn dùng cả cơ thể để nũng nịu trông thật quen thuộc. Riel không đành lòng đẩy người cậu chủ này ra, chỉ biết luống cuống vung vẩy tay chân.

※ TCCD thân gửi: Mỗi lượt đọc của bạn là động lực rất lớn đối với Dạ nên vui lòng không reup dưới mọi hình thức (online, offline,...). Xin cảm ơn mọi người đã ghé thăm website tccdtccd.com.

– Còn tiếp ở chương sau –

***

Tên truyện: Săn Lùng Omega

Nhóm dịch: TCCD - Thiên Chu Chi Dạ

Translator: Vanh

Proofreader: Kitnhuy

Bình luận chapter 09: H
Vui lòng đăng nhập để bình luận
Bình luận (1)
C
Carrot
2 months ago

Hồi nữa nó đù ra đẹ thì khók đó bé ơi 😔 sao con ngây thơ quá

09: H